Chuyển dời từ thành phố về quê!
Một vài khó khăn cần phải chuẩn bị. Nhất là những gia đình trẻ đã có con!
1. Tài Chính!
- Thu nhập sẽ giảm hẳn từ công việc trong công ty chuyển qua tự sản xuất tự buôn bán. Có thể có số tiền dành dụm nhưng cứ xài mãi rồi cũng hết!
- Mức sống ở quê có thể thấp hơn thành phố gấp 2. Ví như tô bún buổi sáng 15k thì TP là 30k. Nhưng thu nhập của bạn có thể giảm gấp 3 gấp 4. Chẳng hạn lương xưa làm cty 20tr giờ về chỉ có 5-6 triệu!- Đỡ tiền thuê nhà hay tiền nước vì lấy từ giếng, mớ rau con cá cũng rẻ. Nhưng sách, bút, viết, đồ đạt nhu yếu phẩm lại có thể mắc hơn. Hay có việc đi TP khám bệnh thì rút tiền chi trả rát rạt cả người!
- Nếu chỉ làm vườn nuôi con thì rất khó. Nếu có đất rộng tầm 5.000-10.0000m2 thì ok nhưng phải sau 3-5 năm. Nếu nhỏ hơn thì e là thiếu. Chắc phải buôn bán thêm nông sản địa phương cho bạn bè Thành Phố chẳng hạn! Hay vận dụng tài lẻ kiếm cơm kiếm tiền mua mắm!
- Nếu mà cả 2 vợ chồng rút về luôn thì một trong 2 người sẽ làm vườn, người kia làm chuyên môn cho công ty từ từ hẳn nghỉ. Nếu làm việc online càng tốt! Chứ cả 2 đều nghỉ dựa vào vườn tược thì hơi bị thiếu thốn nè! Làm thì lâu có ăn. Ít đồng ra đồng vô. Con ốm chạy vại cũng cực!
- Lúc mới về không có sức làm. Thuê công thì ngày trả 180k/ công trong khi ko có tiền vô là thấy lo!
2. Về môi trường!
- Con sẽ đi học trường làng như bao đứa khác. Nếu con nhỏ thì gửi nhà trẻ chỉ có aen chơi chứ ít có dạy kỹ năng như trường TP này kia. Nếu chấp nhận được thì ok. Về nhà mình dạy thêm cho con!- Lớp đông với giáo viên cũng ít nên con bạn cứ thả vậy thôi. Lâu lâu bị bạn cào mặt là chuyện thường!
- Đau ốm thì tự lo hoặc đi bác sĩ nhà thuốc. Gấp quá thì lên bệnh viện huyện hoặc tỉnh. Hoặc thấy lo lo đi thẳng TP. Cũng tốn kém nè!- Bà con lối xóm có những suy nghĩ khác mình. Kể cả thấy con mình ốm thì kêu ko biết chăm...cần vượt qua và kiên định!
- Đời sống nông thôn có thể là êm đềm nhưng có nhiều chuyện rất bản năng, con nít chơi ngoài đường chạy té xe đá banh gã chân rồi rủ nhau đánh lộn...cũng hơi sợ...nhưng con về quê không được chơi với bạn thì tiếc lắm. Chưa kể bị chó dia căn té sấp mặt!
Sơ sơ vậy đó. Nên việc về vườn chưa phải là bến đỗ bình yên đâu. Nó chỉ là một sự lựa chọn và dịch chuyển trở về lối sống ĐỜI hơn, ban sơ hơn, và thử thách để thay đổi và chấp nhận hơn.
Như bứng một cái cây từ chỗ này sang chỗ kia. Cây con cây nhỏ cây chưa trái thì dễ. Cây già cây có rễ cây to thì khó sống. Mà nếu sống được thì nơi đất mới lại tốt hơn!Hoặc chết luôn!
Nhưng cây thì có một. Còn mình thì nhiều. Thua keo này ta bày keo khác. Trong khó khăn mới có sự sáng tạo. Trong khắc nghiệt mới có tràm hay kim cương là vậy nè!
Với lại ai có gốc gác nhà nông ở quê thì về. Còn con em thành phố cứ thấy khó quá thì thôi. Thử cho biết. Hợp thì sống không thì thôi!Cuộc sống là trải nghiệm mà. Dám làm là đã xuất sắc!