Cái giá của sự rảnh rang!
Từ lâu mình có suy nghĩ. Liệu mình có thể làm ít hơn được không. Một ngày 4 tiếng và 1 tuần 3 buổi! Tại sao chúng ta phải luôn làm việc và ngày làm tận 8-10 tiếng. Ngủ 8 tiếng. Thì đâu còn nhiều thời gian để sống!
Mô tuýp cuộc đời nó là như vậy. Nó rèn và nhồi sọ chúng ta như vậy. Nó cổ vũ. Thêu dệt và xây dựng những con đường cho chúng ta như vậy. Để làm việc. Để kiếm tiền. Rồi để tranh thủ được sống!
Khi nghĩ tới giá trị thì chúng ta liền nghĩ tới tiền. Vật chất. Của cải. Thời trang. Ăn uống. Phim ảnh...hay những thứ cần được hay phải trao đổi bằng tiền!
Nhưng. Sự rảnh rang thì chúng ta có nghĩ tới? Đó là giá trị vô hình nhưng thực sự giá trị mà không tiền bạc nào mua được!Bớt muốn vật chất lại. Cần nhiều cho tinh thần hơn. Làm việc sao đủ sống là ổn nè!
Rảnh rang là không cần làm gì hoặc làm gì mìn thích. Rảnh rang là không lo lắng. Không vướng bận...là tự do hoàn toàn...cả trong hoạt động và suy nghĩ!
Bao nhiêu người có tiền có được sự rảnh rang. Một ngày, hai, ba ngày/tuần/tháng/năm?Có người khi có cơ hội để rảnh rang thì lại tiếc. Như thất nghiệp chẳng hạn. Hay hôm đó rảnh. Hay không cần làm gì cũng kiếm chuyện làm. Không gặp ai thì đi kiếm người gặp?
Khi có cơ hội để rảnh rang. Đừng tự thấy tiếc thời gian vì không làm ra gì hay ra tiền. Đừng thấy mình vô dụng. Đừng nghĩ cuộc đời nhàm chán!
Hãy trải nghiệm thực sự của rảnh rang. Bạn sẽ hiểu thế nào là sống!
Ngủ nướng, nghe nhạc, tưới cây, đi bộ, nấu ăn, uống bia, ngủ, đọc sách, nhìn mây hay đi phượt tới đâu hay tới đó...tất cả sự rảnh rang ấy là vô giá!
Nên rảnh rang nhiều vô nha! Nó quý lắm đó!