Thấm thoát đã 3 năm.
Tối qua có một bạn hỏi động lực nào để có thể buông bỏ mà về quê sống?
Thực ra là mình không buông bỏ gì cả hết
Sống là một tiến trình như dòng sông con suối
Đi qua cuộc đời. Vui buồn hạnh phúc hay khó khăn, nó đã hấp vào máu thịt mình để mình là một con người mớiTất cả mọi trải nghiệm. Mọi công việc. Mọi nhu cầu. Mọi thú vui mình đã đi qua thì để nó qua. Chắt lọc gì cho mình đã chắt lọc.
Tiếp tục một trải nghiệm mới
Như con suối từ đầu non đến cuối biển đi qua tất cả gập ghềnh yên ả vậy thôi
Đã vui rồi thì sao núi kéo chi thêm
Đã hết yêu rồi thì trân trọng nhau mà bước tiếp
Đã đi đến tận cùng của trải nghiệm này rồi thì đi đến trải nghiệm khác
Bạn bè hết cùng quan điểm thì rẽ riêng
Người ta đã có lỗi với mình thì bỏ qua. Giữ lại làm gì nữa!
Chứ cữ mãi ôm lại mọi thứ và giữ khư khư hoài niệm thì không tiếp tới cái mới được!
Sống riết thấy chán quá thì thay đổi
Quan trọng là giữ được hồn cốt của cuộc đời
Làm điều mình cần làm
Làm điều mình có thể làm
Làm điều mình thích làm
Mà không cần phải đo bằng thước đo thành công
Miễn sao nhẹ nhàng thanh thản
Và thật thà tử tế!