Hồi nhỏ mình xem TV thì hay thấy các bạn nhỏ nhà nghèo học giỏi được khen rồi lên cả TV này kia. Mình ganh tỵ! Vì mình cũng giỏi, cũng vẽ đẹp mà nhà không nghèo nên chẳng ai khen!
Cứ nói biết đâu nhà mình nghèo thì mình cũng học được vậy. Có gì khó đâu!
Nhà cũng khá chứ không giàu nhưng đủ ăn đủ mặc. Được cưng sứng nhưng mình không ưng. Thích tự làm kiếm tiền!
Đi mót đậu, mót cà phê, đi lượm ve chai, đi lượm cà phê đen, nuôi thỏ bán, nuôi gà nuôi vịt, trồng khoai lang cắt bán, rồi trung thu làm lồng đèn bỏ sỉ ngoài chợ, đi làm cá phụ má, cấp 3 thì làm thiệp noel bán, đại học thì bán hoa... Trường tổ chức thì làm đồ ăn bán, mở gian hàng đập heo... Máu buôn bán kinh doanh kiếm tiền có trong máu!
Nhưng sao tự dưng đến một lúc lớn lại hết muốn bán muốn buôn. Lại muốn nghèo! Lại muốn đủ thôi chứ không ham nhiều tiền, không ham giàu!
Nghèo nó có cái hay của nghèo. Nó ngấm trong máu á. Nên cứ nghèo nghèo vậy lại vui. Coi như là cái số. Biết không thể nào giàu nổi nên cứ chấp nhận vậy!
Mà nghèo hay được người ta thương hơn giàu. Giàu dễ bị ghét và dèm pha!
Có ai muốn nghèo vậy không?