Khi em Linh rục rịch khép lại những trái Bơ bản địa ngon nhất này, những bức hình xuất hiện☺️
Những dòng viết tay ngay ngắn trên từng túi giấy đựng Bơ mang khách lẻ. Một vài túi chẳng thấm công, bốn năm chục túi mang cả cái Tình❤️
Bơ bản địa bắt đầu với sự hứng khởi của các chị, chuyển dần sang sốt sắng, lo lắng. Đến nỗi mà, hoảng lên vì sự “trở mặt ngây thơ” của tụi nó. Một trái hôm nay đang rất ngon, sang hôm sau thành rất dở. Tất cả các chị, từ canh từng thùng, canh từng trái, chuyển sang canh từng khách. Mà đâu nhiều nhặn gì, mỗi chuyến dăm chục ký, quay chóng mặt cho đi hết trong ngày để mọi người ăn vừa ngon, không đủ ung dung vừa bán vừa hát, bán ỉ ôi.
Khi em Linh nhìn thấy ảnh này vào đêm qua, trong bài tâm thư bán Bơ của Hà Nội, Đà Nẵng nhẹ nhàng thổ lộ, kỹ đến mức này sau chuyến Bơ hỏng, vớt lại danh phẩm cho từng trái Bơ, đã từng li từng tí thế này, viết post hằng ngày, soạn hàng lại viết tay, gửi xong băn khoăn không yên tâm dặn thêm lần nữa, chi li vậy đó, vậy mà khách ăn vẫn báo hỏng. Các chị buồn nhiều❤️
Riêng em Linh, không biết nói gì, chỉ thấy nghẹn nơi Tim, rụng rời❤️
Các bạn có thể ăn trái Bơ lần một không lưu luyến gì, bỏ qua ăn tới lần hai, ăn tới lần ba để rồi nhớ mãi. Đó là nhớ cái vị trái Bơ và cái lòng hàng bán. Các chị là những bà mẹ chăm con nhỏ, thời gian bán buôn tất bật, không dễ để ngồi nắn nót viết từng dòng cho mấy ký Bơ bù. Không phải người ta làm màu, không phải người ta làm thương hiệu, mà bởi đơn giản coi những món hàng là những đứa con. Tâm tư gửi cả vào đó❤️
Em Linh trân trọng những tình cảm này. Nhữn chuyến Bơ ít ỏi đủ để chia nhau. Mà thế này quá là đáng nhớ. Các chị của Linh đang làm với tâm thế ấy, tại mọi nơi. Mùa này ta khép lại, còn để lại mùa sau ❤️
Cảm ơn chị Trang Nhung Đà Nẵng cùng đồng bọn Cam Thach Duong Lam Hong Trang ?Và em Linh cảm ơn tới các bà chị con buôn siêu thần thái Hà Nội, Hải Phòng, Nghệ An, đầy phong cách tại Sài Gòn phố❤️
Mùa Bơ Bản Địa, đáng để yêu.#TeamBaLanh