Bạn ghé thăm, ngồi nhìn mình tỉ mẩn đóng từng gói hàng, tự nhiên bật hỏi “có khi nào Ánh thấy nản không ?”Chắc so với mấy dây chuyền đóng gói công nghiệp tự động thì mình là một con rùa cặm cụi vậy.
Nhắc mới nhớ, có người thường gọi mình là “con gùa” thật, có lẽ vì mình cái gì cũng chậm thật ???....Thật sự là công việc này, con đường này, mình chưa bao giờ chán hay nản cả....Với mình, mỗi bước chân đều được tính, mình muốn xây dựng một nơi nhỏ và đẹp bắt đầu từ những việc nhỏ nhất, chứ không phải thổi một quả bóng, thật to, nhưng không biết sẽ nổ tung lúc nào....
Xưởng chúng mình vẫn nhỏ, vẫn tỉ mẩn mỗi ngày ; chẳng thể làm ồ ạt, số lượng nhiều ; nhưng làm vừa đủ để còn thấy vui, còn có thời gian nhìn ngắm những niềm vui lấp lánh trong từng công việc.