Thói quen. Khi yêu thương thành thói quen thì có bỏ được không!...chắc là có nhưng sẽ khó, mình thấy khó thật, thật rất khó, ấy là câu chuyện với nó trước khi lên đường xa thành phố này và xa tôi.
- Chị, lát em qua thăm chị trước khi bay, em có thời gian đến 11h trưa rồi em ra sân bay ạ. - Ừ, em qua đi.
Và nó đến, mang theo hành lí không nhiều nhưng cũng đủ tay xách nách mang rồi. Câu chuyện xoay quanh công việc và định hướng cho chặng dài hơi của nó về mình.
Vừa nói mình vừa làm việc, bất giác nó hỏi: - Chị, em thấy, cầu toàn quá, sạch sẽ quá, gọn gàng quá cũng mệt, chị thấy thế không?
Mình chững lại - Ừ chị thấy.
- Vậy chị nên hạ bớt tiêu chuẩn sạch, gọn gàng và... xuống thì sẽ đỡ mệt đấy, em nghĩ thế.
Và nó tạm biệt tôi lên đường mà không quên mang theo hành trang là những gói trà mà tôi đã làm ra từ cái cực đoan đến cực điểm của thân.
Hôm nay HN nắng, mình chợt nghĩ ... Thói quen của mình nhiều quá, mà toàn những thói quen không mấy người theo được cả việc yêu thương người khác cũng lạ lùng, cũng không mấy người hiểu. Vậy nên có chăng là bỏ bớt cái thói quen yêu thương ấy đi không nhỉ?
Uống trà đã và mặc kệ đời! Chào mừng MAI KẢO lên sàn.!.