Hồi nhỏ, cứ mỗi lần mùa Mít chín, cả nhà lại hí hửng bổ. Sẵn một cái nia to, một con dao sắc và tấm giấy lau, tập trung cả bầy lũ nhỏ ngồi khoanh tròn xung quanh mép nia, tập trung bổ Mít, căng thẳng như được chờ đến Tết mổ thịt con Lợn ăn liên hoan❤️
Người lớn xoay xoay trái, ít nhất mua lúc nào cũng phải trái tầm cỡ 6-7 kg mới đủ ăn một mẻ đã đời. Cắt đôi quả, mủ tứa ra ào ào, nhanh tay lấy miếng giấy vo vo tròn lau kẻo sợ dính vào múi. Ôi, thơm phức. Đứa nào đứa nấy nhấp nhổm chấm mút trước miếng, đã thèm. Nhao nhác cả lên. Bổ đôi rồi bổ tư, quả chín nục thì kéo lớp lõi trắng là nó ra, múi hiện lên vàng ươm đều tắp, quả chín tới vừa ăn thì gọt nó đi. Bóc múi, le xơ, thòm thèm ăn lấy ăn để, xơ ngon còn cố nhai thêm miếng. Cả tụi con nít và người lớn rôm rả ăn. Mít thơm khó tả, tụi nhỏ háo hức miên man❤️
Nhựa mít, mủ mít là điều đáng sợ và ghét nhất trần đời. Bốc ăn đã đời rồi mới hí hoáy đi rửa tay. Nhà có thùng gạo thùng cám, cả bầy chui vô tranh nhau chà chà. Chỉ cám gạo là nhanh nhất, mủ bám ra liền, rồi lon ton đi rửa. Mùi Mít thơm vẫn ám mãi trên tay. Ăn một miếng no ba ngày trời. Cả lúc đó, Mít với tụi nhỏ là cả trời thương nhớ❤️
Bây giờ, sao ăn Mít thấy lẹ vầy nè. Chỉ mua sẵn hộp lột sẵn và ăn. Ăn ngon đó nhưng cảm giác bồi hồi không có, cảm giác hân hoan không tới, cảm giác chờ đợi không còn. Tại sao nè? Tại làm biếng. Ai đời mùa Mít tới, mà bỏ qua toàn cảnh cục diện BỔ MÍT. Thấy mất mát lớn lao. Vậy nên, ngon nhất nhà đông cứ mua nguyên quả, ít thì nửa quả vẫn có cơ hội tự Bổ Mít ăn. Nha.
Mít ta hôm nay chín. Thơm nức cả phố. Đầu ngõ í ới, bồi hồi nhớ ❤️