Chầm Chậm Chạm Vào Tự Nhiên

access_time 1 June, 2019 person Mạc Linh

Có phải mỗi ngày, chúng ta đang dần rời xa tự nhiên?

Có phải mỗi giây, chúng ta trở nên quay cuồng và tự ngột ngạt với chính mình?

Ngay lúc này, chúng ta có đang tự hỏi, mình còn cần những khoảng chầm chậm thong dong?

Ngày xưa, ông bà ta chủ yếu làm nghề nông, con trâu đi trước cái cày theo sau, cày cấy cả bao mảnh ruộng, chiều về thong thả, ông ngồi nơi thềm pha ấm chè, bà lo toạn chuyện bếp núc, mùi rơm rạ thơm ngút bốc lên, phảng phất khói lam chiều giữa một khoảng trời rộng mênh mông. Rồi, chỉ cần tắm gàu nước giếng mát, ăn bữa cơm rau mắm muối đạm bạc, ba bát cơm đầy đã đủ no, kể dăm ba câu chuyện giữa trời trăng, và đi ngủ sớm lấy sức. Điều độ và đúng giờ. Vẫn lao động hăng say, vẫn khoẻ mạnh. Cứ thế quanh năm.

Thời của chúng ta, quay cuồng với guồng cuộc sống, chúng ta thực sự đang bị kéo vào giữa guồng quay ấy. Hối hả, tất bật, ít còn thời gian cho chính bản thân mình. Rồi hàng loạt bệnh tật xuất hiện, bệnh về thân và bệnh về tâm.

Ngày xưa đó, ông bà có thể tự do hít thở, bầu không khí trong lành mát mẻ. Ít nhất những năm thập niên 80, 90, chắc hẳn chưa thể quên được, cảm giác được lăn lộn với rơm rạ, được nhảy nhót thoả thích dưới bãi sân tập thể của xóm chơi trốn tìm giữa đêm gió lồng lộng, được leo trèo rung cây, vội vàng hái trộm rồi đem về. Nhà ai cũng có một mảnh vườn rộng, có cả một thế giới cây cỏ xung quanh, được ngắm nhìn thiên nhiên ung dung tự tại, được đắm chìm với cánh đồng thẳng cánh cò bay. Mọi thứ dường như vô lo vô nghĩ.

Ngày nay đó, ra đường chúng ta được hít khói bụi, được vội vã đi làm rồi hối hả, chưa kịp nấu một bát cơm sáng cho cả nhà, chỉ kịp ăn qua loa dọc đường. Đến văn phòng đóng sầm cửa, bật điều hoà và nhìn nhau làm việc. Mỗi ngày, mỗi ngày đều lặp lại nhàm chán như thế.

Chúng ta có đang ước như ông bà không?

Những toà nhà lại mọc cao hơn, dày đặc hơn. Cây xanh bị chặt bớt đi, rừng tàn phá, đất nông nghiệp thu hẹp. Sức khoẻ con người giảm sút theo sự tàn phá của chính mình. Rồi ngày càng có nhiều người hơn, muốn được gần hơn với cây cỏ thiên nhiên. Nhiều người ước một mảnh vườn nhỏ, được chăm bẵm, được quay trở về lao động với tự nhiên. Đơn giản là, ai cũng đang thèm khát một bầu không khí khác, có cây xanh - một bầu khí thở thực thụ.

Chỉ cần bắt đầu với những điều đơn giản nhất, bạn đã có thể xoay chuyển được mọi thứ trở nên tốt dần. Hãy dành thêm chút thời gian để trồng cây, dậy sớm thêm chút để chạy bộ công viên buổi sáng, để tự tay chuẩn bị bữa ăn sớm với nhiều rau củ hơn. Bạn có một khoảng vườn, dành thời gian cuối ngày hoặc cuối tuần, cuốc đất, nhổ cỏ, trồng rau, chầm chậm làm, một cách tự nhiên, đã tạo cho mình một mảnh trời riêng. Thiên nhiên ở xung quanh chúng ta, chỉ cần ta biết lắng nghe và cảm nhận, tạo một thói quen tốt, chắc hẳn, nhịp sống sẽ đáng yêu hơn nhiều.

Thiên nhiên có tác dụng xoa dịu tinh thần, làm con người trở nên hiền hoà và vui vẻ, đầy năng lượng. Càng sống gần tự nhiên, chúng ta càng được nhiều thứ hơn thế nữa. Có thời gian ngắm nhìn kỹ hơn một giọt sương mai, một bông hoa dại, một ngọn cỏ khẽ rung rinh trước gió <3

Trở về với thiên nhiên, là tìm lại chính mình.


Các bài viết mới

MỖI KHI MỆT...

6 December, 2021



RAU VỀ THỨ 3

6 December, 2021


CAM CANH

6 December, 2021


Black Friday

26 November, 2021


SẦU RIÊNG RI6

25 November, 2021


THẮC MẮC CÙNG BA LÀNH

25 November, 2021


MỘC MÁT YÊU THƯƠNG

25 November, 2021


TƯƠNG VÀ TƯƠNG HỘT

24 November, 2021

Bài viết tiêu biểu


NHẬN BIẾT DƯA CHÍN

25 June, 2019






MỖI KHI MỆT...

6 December, 2021


LANDING PAGE MỘC MÁT

25 October, 2019


CỎ MẦN TRẦU

25 June, 2019