Năm nay là một năm có mùa hè kinh khủng.
Vườn Xuân Mai của tôi là đất đồi, tưới sáng tới trưa đất khô cong. 1/4 vườn hồng nhung của tôi bị chết, các cây còn lại gần như trụi lá. Vườn Hưng Yên đất đồng bằng đỡ hơn, 2-3 ngày cho bơm nước từ hồ chứa vào 1 lần nên đất ẩm hơn, sản lượng ổn hơn, mỗi ngày cho chục kg, đợt rộ không quá 25kg trong khi tầm này năm ngoái thu 50kg mỗi đợt rộ còn bình thường cũng 20-30kg (đông thì không tính, có ngày rộ gần 200kg, phát sợ vì hoa).
Tôi cho chiết 1 vạn cây hồng giống mà giờ còn không nổi 500. Chết hết. Vườn Hưng Yên của tôi công nhân bỏ việc hết, họ thà không có lương còn hơn nắng nóng như này làm ngoài đồng họ sợ cảm nắng (mà tôi cũng sợ họ cảm nắng). Nhà anh chị làm vườn cho tôi 4 người, nhiều hôm công nhân xin nghỉ 1-2 hôm xong họ nghỉ luôn cả tuần, không có người soi đèn pin đi hái hoa và nhổ cỏ từ 3-4 h sáng. Anh bảo tôi: nhiều lúc anh oải lắm rồi cô ạ.
Năm nay dân Hưng Yên anh chị tôi kể họ bỏ hết hồng đi để làm các loại cây khác vì thời tiết quá xấu và lợi nhuận không bằng các loại cây khác như: trà, đỗ quyên...
Tôi có nói hay bằng giời, chỉ cần vườn nguyên liệu đứt hoa là toàn hệ thống của tôi tê liệt. Thực sự lo làm nhà đủ mệt, thêm lo mấy cái vườn lúc nào cũng trong tình trạng cấp cứu tôi phát ốm. Mấy chục con người trông vào nó...
Vườn hè năm ngoái đấy, mơn mởn. Năm nay chỗ cây này chết hết rồi, tôi mới phải cấy lại loạt cây khác cao chưa tới gối.